Đất Thái Nguyên dựng cờ khởi nghĩa
Đây Lý Uyên cùng Lý Thế Dân
Ra tay sức dẹp phong trần
Xích huyện một mối, châu Thần lại yên.
Cửa Huyền Vũ anh em ân oán
Xứng ngai rồng Trinh Quán đăng quang
Đại Đường đất nước mở mang
Phá quân Đột Quyết, chiêu an Thổ Phồn.
Nguyễn Đạo Thành thỉnh kinh Tam Tạng
Cứu chúng sinh tìm đạo Tây Thiên
Thiện ác ở cõi dương tuyền
Biết đâu là Phật ở miền nhân gian?
Gái hái dâu Ỷ Lan nhiếp chính
Đoạt ngôi Đường xưng Võ Tắc Thiên
Trị nước độc đoán, chuyên quyền
Trọng nhân tài, đãi người hiền, lạ thay!
Chu Hậu mất, Đường triều tái lập
Sùng đạo Nho, phát triển thi ca
Thơ Đường thanh điệu ngân hòa
Đỉnh cao văn hóa nước nhà một chương.
Loạn An Sử từ phương đất Bắc
Nước mắt rơi này lúc biệt ly
Minh Hoàng thương tiếc Quí Phi
Non sông nghiêng ngả cũng vì giai nhân.
Category: Những bài thơ sử
Mạt Đường
Sông Trường Giang khúc trong khúc đục
Thế triều Đường lúc thịnh lúc suy
Sau loạn giặc giã li bì
Phiên trấn lại nổi đe nguy kinh thành.
Giặc chưa dứt hoạn quan lộng thế
Vua cùng thần lập kế diệt trừ
Cam lộ bày chuyện thực hư
Chút sơ sẩy để thất cơ thiệt đời.
Thời vận mạt xót ngôi thiên tử
Vua không quyền bất quá bù nhìn
Quan lại tranh chấp liên miên
Khắp nơi hỗn loạn, dân đen cơ hàn.
Giận trước cảnh điêu tàn thế sự
Múa thước gươm xung phá Trường An
Hoàng Sào lớn chí to gan
Tiếc thay đại nghiệp mưu toan chẳng thành.
Lưỡng triều chống Ngụy
Nuôi chí lớn báo thù, phục đế
Từ trắng tay Lý Bí làm nên
Đào viên kết nghĩa anh em
Dạ hồng Quan Vũ, tiếng rền Trương Phi.
Bỏ Châu Kinh lui về Châu Quí
Nước Dạ Lang Thiên Bảo xưng vương
Mưu thần, chước lạ dị thường
Trổ tài Gia Cát, trấn phương phá Tào.
Noi Hùng Trịnh tiến vào Xuyên Thục
Một trời Tây Chiêu Lạc định đô
Đông Ngô kết tóc xe tơ
Phục Man, dẹp Bắc cơ đồ mở mang.
Sông dậy sóng Trường Giang một dải
Ngô Tôn Quyền trọng đãi hiền tài
Xích Bích nổi lửa trần ai
Thiêu quân Hoàng Tháo chạy dài, thua đau.
Chung tiên tổ cùng màu Bách Việt
Chống Ngụy quân liên kết răng môi
Vì chưng xích mích nhỏ nhoi
Đây Ngô, kia Thục tách đôi hai đường.
Lý Phật Tử hèn vương, nhu chúa
Thục mất rồi, Ngô chẳng được lâu
Bạo tàn mặt ngựa đầu trâu
Nỗi dân mất nước oán sầu những năm.
Hùng Trịnh
Mở nhà Hiếu lên ngôi Nam Đế
Triều mười sáu Hùng Trịnh Hưng Lang
Vạn Xuân tên nước vẻ vang
Hai trăm năm một trang vàng chép ghi.
Công lập quốc phân chia vương tước
Sở Hồ Nam Hàn Tín lãnh phong
Bành Việt ra chốn đất Long
Vương Anh Bố ở phía Nam sông Hoài.
Cáo mưu phản đất đai thu lại
Khó lường thay lòng dạ quân vương
Hứng ca này lúc qui hương
“Phong khởi hề Vân phi dương” khải hoàn.
Dẹp Hung Nô tiến sang dặm Bắc
Mở tầm nhìn đi sứ phương Tây
Giao thương tơ lụa, ngà voi
Lấy đạo Khổng để sáng soi quốc hồn.
Kế tiếp nhau Cao, Văn, Vũ Đế
Mười ba đời xiết kể thời gian
Một triều đại thật huy hoàng
Lưu danh sử sách, mở mang bốn bề.
Hùng Triệu
Giết ngựa trắng ăn thề dòng máu
Chỉ phong vương con cháu họ Lưu
Bất thành Lữ Hậu âm mưu
Phương Nam lại nổi bụi màu can qua.
Xưng Vũ Đế Triệu Đà vua Việt
Tướng Lữ Gia giúp nghiệp oai hùng
Đô thành đóng cõi Phiên Ngung
Lọng vàng, xe lớn ung dung đi về.
Triều mười bảy Cảnh Thiều Hùng Triệu
Ánh Lạc Hồng lại chiếu non sông
Ba đời vua chốc như không
Bác Đức tiến đánh, Thái Long di rời.
Thời phục hưng
Thời cơ đến Chu tiêu diệt Ngụy
Đây Đinh Hoàn từ đất Tứ Xuyên
Phục Hoa Văn Giác dựng quyền
Đại Cồ Việt quốc danh truyền thiên thu.
Dương Kiên phế vua Chu, lập Tuỷ
Đánh Hoa Nam thống nhất sơn hà
Tới đây ta lại là ta
Trang vàng Hùng sử lật ra rạng ngời.
Tính cần kiệm một đời vì nước
Trọng nông tang điền tịch làm gương
Đại Hành danh nổi bốn phương
Mở mang văn hoá, giao thương mọi bề.
Tiếc thay trời chẳng vì nhân thế
Lầm trao ngôi Dạng Đế xa hoa
Bắt dân đào, vét vận hà
Biến Lạc Dương thành một toà Đông Đô.
Vườn Tây Uyển thay hoa bằng lụa
Người kéo thuyền vua chúa dạo sông
Dốc quân tiến đánh Liêu Đông
Sức dân cạn kiệt, lửa hồng bùng lên.
Ngày giỗ tổ
Tôi nghe kể chuyện các vua Hùng
Lập nước mở mang khắp bốn phương
Nam tiến đất bình Nghiêu Thuấn Vũ
Đông dương biển động Lạc Long Thương
Hồng hồng sắc đỏ đào xuân Việt
Hùng tráng Văn Lang sáng đế vương
Sự cũ ngàn thu lưu linh tích
Qui chầu rồng hạc kính tông đường.
Hùng Duệ
Vận suy bĩ cuối đời nhà Hiếu
Hùng Duệ lên xưng hiệu triều Tân
Phục cổ cải chế việc công
Muốn hưng nghiệp nước bội phần khó khăn.
Quốc lực cạn loạn dân nổi dậy
Khắp bắc nam chống lại triều đình
Cờ hồng quyết trận nhục vinh
Đệ tử đạo Giáo hợp thành Xích My.
Lũ giặc cỏ ngụy uy Cao Tổ
Núi Lục Lâm thảo khấu được thời
Lỡ làng vận nước cơ trời
Thương thay Vương Mãn đầu rơi ngai vàng.
Trải mười tám triều Hùng đất nước
Lúc hưng suy thời cuộc bể dâu
Vạn năm đào đỏ sắc màu
Cửu trùng thiên điện cúi đầu kính vua.
Thời nô lệ nước Tấn
Thói man rợ quen thân du mục
Lấy đất đai chia tước phong vương
Bóc lột, vơ vét đủ đường
Xa hoa Vương Khải, Thạch Sùng đua nhau.
Vua ngu độn có đâu như thế
Hỏi ếch kêu Huệ Đế tức cười
Bát vương chi loạn khắp nơi
Đô thành tan nát, người người đói ăn.
Loạn Ngũ Hồ chia phân đất nước
Khổ dân Hoa sống kiếp lầm than
Hết Tiên Ty đến Khiết Đan
Hung Nô, Mông, Tạng bầy đàn cắn nhau.
Nửa đế quốc mở đầu Đông Tấn
Hán dùng Hoa để trị người Hoa
Phỉnh dân quên chuyện nước nhà
Phương Nam yên ổn dĩ hoà mươi năm.
Qua Liêu Tống, Tề, Lương tiếp nối
Thế Hán Hoa thay đổi cán cân
Nam triều truyền tới Bá Trần
Người Bách Việt dành lại phần Hoa Nam.
Dòng Thác Bạt trên miền Hoa Bắc
Học theo Hoa, Tiên tộc tiến nhanh
Cải họ Nguyên, chuyển kinh thành
Nước Ngụy hưng vượng phong thanh Bắc triều.
Vong quốc sử
Vong quốc sử hay chưa Hùng tộc?
Đảo đất trời Nam Bắc đổi ngôi
Mưu gian Lu Tối gạt đời
Đắng cay Hoa Việt, than ôi sơn hà!
Ngã Nam Giao can qua nương trú
Đất Lạc Hồng kẻ sỹ nắm quyền
Tinh hoa, nhân kiệt mọi miền
Về chung đất tổ giữ nền văn minh.
Thằng Mặt Ngựa lĩnh binh bình định
Tổng tiến công chiếm đánh phương Nam
Than đen đổ lẫn đá vàng
Trống đồng thu triệt, ngựa mang đúc về.
Thời Linh Đế xa hoa hủ bại
Lũ hoạn quan gà mái gáy trưa
Mua danh, bán tước, hiếp vua
Triều đình man hãn lộ ra rõ rành.
Quận Cự Lạc tài anh nổi dậy
Quấn khăn vàng Trưng Trắc phất cờ
Vì thơ sách, vì cơ đồ
Vì nghiệp Hùng tộc báo thù một phen.
Sáu nhăm thành Lĩnh Nam quyết chiến
Đàn áp dân Hà Tiến, Tào Lao
Thương ôi đất nhuộm máu đào
Voi rơi nước mắt, sông trào lệ thu!